15/1/16

Hôm ấy tôi một lần nữa sụp đổ

Thứ 7 ngày 9 tháng 1 năm 2016 

Đến cái mức cả tuần không gặp mặt nhau nổi lấy một lần. Nói chuyện trên fb thì một hai câu là lại cãi nhau. 
Em cứ bảo là giờ nếu hai đứa có chia tay thì em cũng chẳng sao cả. 8 tháng 22 ngày thôi mà. Đâu có dài. Nhưng hình như nó không phải thế.
Mọi thứ anh làm khiến em cảm giác như anh chẳng còn quan tâm  đến em nữa. Sao anh vô tâm quá vậy? 
Anh còn còn chẳng thèm cố gắng lấy một chút. Thế thì anh còn ở lại  bên cạnh em làm gì? Như thế chỉ làm khổ nhau hơn thôi. Em mệt mỏi và chán nản khi mỗi cứ phải trông chờ rằng anh sẽ chạy qua lớp em để em được ôm anh và hít hà cái mùi vị đặc trưng của anh, và trông chờ rằng anh sẽ gửi cho em dù chỉ là một tin nhắn. Và mình sẽ lại thức thâu đêm và nói vs nhau những câu chuyện trên trời dưới biển.
Nhưng mà tất cả chỉ là do em mong. Và đương nhiên sự thật thì nó chẳng phải như thế. 
Em còn chẳng thích anh cứ vào IG của em đọc những cái mà em cố tình giấu không muốn cho anh biết. Vì đây là nơi duy nhất em có thể bộc lộ cảm xúc của mình. Vậy mà anh chẳng thèm tôn trọng ý kiến của em. Em giấu không phải em có gì mờ ám. Mà em giấu anh là vì trên đây là tất cả những mặt tiêu cực của em. Em không viết ra như thế này thì em sẽ điên mất. Nhưng em không muốn anh đọc được và rồi anh lại suy nghĩ vẩn vơ và cố gắng thay đổi theo những thứ em viết ra đó. Nhưng anh không hiểu là, em không muốn anh như vậy, vì đó không phải con người thật của anh. 
Nhưng mà anh lại cứ tự làm theo ý mình, bới lộn những gì em đang cố gắng vùi đi. Điều đó khiến mọi người nghĩ xấu về em rằng em đang cố thay đổi bản chất con người anh. 
Viết đến đây thì em cũng nhẹ bớt đầu rồi. Em nghĩ rằng nếu anh mệt thì anh cứ dừng lại, nghỉ ngơi đi. Còn em sẽ đi tiếp. 
#noweverythingiscompletlydifferent